Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

Nhật ký buồn

Ngày 18/02/2014
 
LỜI TÂM SỰ,
 
Lần đầu khi tôi viết nhật ký khi tôi là môt cậu con trai mới lớn. Khi đó tôi mới học lớp 9, cuốn nhật ký đó giờ đây không biết nằm đâu trong căn phòng cũ tại HN. Bây giờ tôi lại ngồi viết nhật ký hàng đêm. Nhật ký được viết trên blog chứ không phải viết trên những trang giấy học trò như ngày tôi còn là cậu bé 15 tuổi. 
Tôi muốn viết nhật ký để sau này gia đình tôi, tôi, vợ tôi và con gái tôi đọc. Coi như một chút kỷ niệm nhỏ mang nhiều nỗi buồn nhưng cũng chứa đựng niềm thương yêu của tôi với vợ và con gái tôi. 
Từ giã Hà Nội yêu dấu, tôi đưa vợ con vào sinh sống ở Sài Gòn vào mùa đông năm 2012. Một gia đình nhỏ  thật vui vẻ bên đứa con gái nhỏ 5 tuổi. Chuyện cơm áo, gạo tiền đôi lúc cũng làm cho chúng tôi bất hòa, giận nhau. 
Con gái tôi giờ đây đã học lớp 2, mái ấm gia đình cũng đã sung túc hơn trước. Bạn bè, anh chị những người thân của 2 vợ chồng rất thương yêu chúng tôi. Và vợ chồng tôi có được hôm nay là nhờ có sự giúp đỡ tinh thần và vật chất của những người thân yêu của vợ chồng tôi.
Nhưng rồi trong niềm vui đón năm mới thì một nỗi buồn lại ập xuống. vợ tôi mắc chứng bệnh ung thư. Tôi đón nhận hung tin từ hơn 5 tuần trước. Rồi giờ đây chờ đợi kết quả xét nghiệm, đánh giá của bác sĩ để lên phác đồ điều trị. Tôi luôn cầu khấn mọi tai ương, bệnh tật ông trời hãy dành cho tôi. Vợ, con gái tôi là thứ quý giá nhất mà cuộc đời tôi có được. 

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

Ở một góc phố nào đôi mắt ấy nhìn ra
Em đi qua và thế thôi cũng đủ
Đôi mắt em hai bên đường chẳng ngó
Em làm sao biết được mắt anh nhìn
Anh nhìn em say đắm lặng im
Cho đến khi em khuất vào góc phố
Rồi chiều đến anh lại ngồi chốn đó
Ở một góc phố nào đôi mắt ấy nhìn ra


Sớm mai rồi anh đã đi xa
Hình ảnh em mãi còn in trong tâm trí
Em chẳng nhận ra đâu dù em nhìn rất kỹ
Ở một góc phố nào đôi mắt ấy nhìn ra.


                                                         (St)